Con chẳng bằng một phần của anh/em
Câu nói khiến trẻ cảm thấy mình kém cỏi. Sự so bì của cha mẹ làm cho trẻ cảm thấy bị tổn thương trong chính gia đình mình.
Là anh/chị, con phải biết nhường nhịn em
Nhận thức giáo dục gia đình ngày nay đã có rất nhiều thay đổi. Nhiều người vẫn nói những câu đó như một sự răn đe về trách nhiệm sẻ chia trong gia đình. Tuy nhiên, trẻ có quyền riêng của mình. Sự thúc ép của cha mẹ với mặc định về thứ bậc của trẻ khiến trẻ luôn có tâm lý "buộc phải nhường nhịn" trong ấm ức. Trẻ không còn muốn "là anh, là chị" nữa. Và từ đó nảy sinh sự tức tối âm thầm. Cách tốt nhất, trong một vài tình huống cha mẹ cần tôn trọng quyền riêng tư của trẻ. Và đặc biệt không đưa thứ bậc gia đình trong những việc thuộc về sở thích cá nhân của trẻ.
Ảnh minh họa.
Con bị sao vậy, sao con không học anh/chị/em con được chút nào thế!
Trong cơn tức giận vì phải phân xử giữa các con với nhau, nhiều cha mẹ không kiềm chế bản thân có thể buông những lời xúc phạm như vậy tới các con.
Đừng bao giờ so sánh các con với nhau. So sánh có thể khiến chúng cảm thấy bạn yêu đứa này hơn đứa kia. Nó không chỉ đơn giản làm trẻ ghen tị mà còn có thể suy giảm lòng tự trọng của con, gây ra lo lắng. Hãy cho con thấy nó được tôn trọng và yêu thương như nhau.
Không chơi đồ chơi này, cái này là đồ của anh/chị/em con, con trai/gái ai lại chơi cái này!
Cha mẹ thường đối xử với con cái theo cách khác nhau, dựa trên giới tính của chúng. Họ mong con gái mềm mại, nhút nhát và xinh đẹp, mong con trai mạnh mẽ và không khóc lóc. Nhưng nếu bạn không để con trai chơi đồ của con gái với lý do đó là đồ "dành cho con gái", thì con có thể sẽ ghen tị.
Giải pháp tốt nhất là để con có trải nghiệm bất chấp giới tính. Nó sẽ khiến con không cảm thấy ghen tị vì có những lựa chọn ngang nhau.
Sao con cứ suốt ngày gây gổ với anh/chị/em thế!
Nếu trẻ gây gổ thì không thể chỉ một đứa có tội. Bên cạnh đó, vai trò "nạn nhân" và "kẻ bắt nạt" thường chuyển đổi giữa lũ trẻ. Vì vậy, chuyên gia khuyên cha mẹ nên tìm hiểu nguyên nhân cốt lõi dẫn đến xung đột. Sau đó, yêu cầu các con phải chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Phương Nghi (t/h)