Tối 15/9, vở cải lương nổi tiếng Rồi 30 năm sau của Hà Triều - Hoa Phượng đã được kịch nói hóa và công diễn tại Sân khấu nghệ thuật Trương Hùng Minh. Tác phẩm được đầu tư chỉn chu cả về nội dung lẫn hình thức, mang lại cho khán giả một trải nghiệm vừa quen vừa mới, khi tinh thần của kịch bản cải lương kinh điển được thổi thêm hơi thở đương đại.
1. Kịch bản gốc Rồi 30 năm sau kể về bi kịch một gia đình nông thôn: Ba Thành vì nghĩa nên cưới Hải, nhưng bị hãm hại bởi những mưu toan quyền lợi, để lại một đứa con (Chẩm). Vở diễn mở ra ở phân đoạn 30 năm sau, khi đứa con trưởng thành trong một thân phận khác trở về để tìm lại sự thật. Từ đây, những bí mật, tội ác và mâu thuẫn gia đình dần hé lộ, làm nổi bật quy luật nhân - quả, khát vọng chuộc lỗi và sự giằng xé giữa công lý với tình nghĩa.
Trong bối cảnh sân khấu kịch Việt Nam đang chứng kiến sự chuyển giao thế hệ, Rồi 30 năm sau là minh chứng cho sức sống mới từ đội ngũ nghệ sĩ trẻ. Điển hình, Bảo Kun (vai Long) đảm nhận tuyến nhân vật trung tâm, là mắt xích kết nối toàn bộ câu chuyện. Dù chưa nhiều kinh nghiệm, anh vẫn thể hiện khá tốt sự chuyển biến tâm lý: Từ ngây thơ, bối rối ban đầu đến những xung đột tình cảm và cú sốc khi đối diện quá khứ.
Một cảnh trong vở diễn
Hoặc, Công Danh (vai chú Hai) cũng gây ấn tượng mạnh. Nhân vật này vốn phức tạp, vừa mưu mô vừa đầy bi kịch, nhưng nam diễn viên trẻ đã xử lý vai diễn một cách chín chắn, vượt lên tuổi nghề.
Không khí vở diễn cũng được cân bằng bởi tuyến nhân vật hài. Cặp đôi Di Dương - Bảo Bảo trong vai 2 vợ chồng giúp việc mang lại những tràng cười sảng khoái. Đảm nhận vai trò chính trong việc tạo tiếng cười cho vở kịch, áp lực đè lên vai 2 diễn viên trẻ này là rất lớn. Dù vậy, với tạo hình vui nhộn và khả năng tung hứng ăn ý, họ đã tạo nên những tình huống hài thú vị, mang tiếng cười tự nhiên mà không gượng ép.
Ở một lát cắt khác, Thạch Thảo (vai cô Ba) xuất hiện như điểm khởi đầu cho chuỗi mâu thuẫn và ân oán. Nhân vật này đòi hỏi sự đa dạng cảm xúc, từ hóm hỉnh đến bi thương. Thạch Thảo đã thể hiện khá chắc tay, chứng minh bản lĩnh sân khấu qua những màn diễn giàu nội tâm từ hài đến bi.
Những màn trình diễn này cho thấy năng lực của thế hệ diễn viên trẻ. Họ không chỉ kế thừa tinh hoa từ các bậc tiền bối mà còn mang lại nguồn năng lượng mới, làm cho vở kịch thêm màu sắc, dễ tiếp cận hơn với người xem.
Rồi 30 năm sau sẽ tiếp tục sáng đèn ngày 21/9 tới đây tại Sân khấu nghệ thuật Trương Hùng Minh.
2. Ở góc độ khác, sự xuất hiện của các nghệ sĩ gạo cội như Minh Nhí hay Việt Hương trong vở kịch không làm lu mờ đi vai diễn của các diễn viên trẻ mà lại tạo nên sự kết hợp hài hòa giữa cũ và mới.
Việt Hương, vốn quen thuộc với các vai hài trên sân khấu và những vai bi trong điện ảnh, lần này thử sức với một vai diễn vốn không phải sở trường. Chị thừa nhận dù nhiều năm trong nghề vẫn không tránh khỏi áp lực, đặc biệt khi đây là một kịch bản nổi tiếng, được nhiều thế hệ khán giả yêu mến. Việt Hương chia sẻ: "Đoàn đã cố gắng không chạy theo mảng miếng hot trend mà giữ nguyên tinh thần cải lương xưa, đồng thời hòa hợp với nội dung hiện đại. Điều này khiến việc diễn xuất khó hơn, nhưng cũng giữ cho vở kịch sự chân thực".

Hoặc, với khả năng diễn xuất của mình, Minh Nhí (vai chú Ba) tạo dấu ấn riêng với một nhân vật hài nhưng chứa đựng nhiều lớp nội tâm. Vốn nổi tiếng ở mảng hài, anh đã chứng minh bản lĩnh khi kết hợp nhuần nhuyễn chất hài duyên dáng với chiều sâu tâm lý, khiến nhân vật vừa mang tính giải trí vừa nhiều suy tư. Không chỉ là diễn viên, Minh Nhí còn đảm nhận vai trò quản lý và điều phối sản xuất. Sự đầu tư kỹ lưỡng về bối cảnh, trang phục và nhịp độ chung của vở diễn đều có dấu ấn của anh, góp phần giúp tác phẩm trở nên trọn vẹn.
Đạo diễn Ngọc Duyên là người đứng sau sự cân bằng này. Cô chọn cách làm mới kịch bản cũ một cách tinh tế: Giữ lại tinh thần tố cáo bất công xã hội, khát vọng công lý, nhưng đồng thời bổ sung những chi tiết đời thường gần gũi để kéo gần khoảng cách với khán giả. Sự hòa trộn giữa chất bi và hài giúp người xem không bị nặng nề mà vẫn cảm nhận được thông điệp sâu sắc. Vở kịch vì thế vừa giữ nguyên giá trị nguyên bản, vừa có hơi thở mới phù hợp với đời sống hôm nay.
Như thế, Rồi 30 năm sau là minh chứng cho sự sáng tạo biết tôn trọng truyền thống - khi các nghệ sĩ trẻ đã biến áp lực trở thành động lực, còn nghệ sĩ gạo cội mang đến sự nâng đỡ, cân bằng. Kịch bản kinh điển được làm mới nhưng không mất đi tinh thần cũ, tạo ra sự cộng hưởng giữa 2 thế hệ.
Và không chỉ mang giá trị giải trí, vở diễn còn gửi gắm thông điệp: Sân khấu kịch hoàn toàn có thể chạm đến khán giả trẻ nếu biết dung hòa giữa truyền thống và hiện đại. Nó cho thấy sức sống bền bỉ của nghệ thuật sân khấu, cho thấy những giá trị về tính nhân văn, tình thân, sự công bằng vẫn luôn là chủ đề được khán giả quan tâm.