Gần 20 năm chung sống, từng rơi vào bế tắc vì mệt mỏi, áp lực tài chính và những biến động gia đình, cặp vợ chồng người Anh Mikala Dainter và Antony chọn một giải pháp tưởng như “ngược đời” là sống ở hai nhà khác nhau. Quyết định đó thay vì kéo họ xa nhau lại giúp cuộc hôn nhân trở nên bền vững hơn bao giờ hết.

Hiện tại, họ chỉ ngủ chung hai lần mỗi năm vào Giáng sinh và sinh nhật con trai, nhưng cả hai khẳng định tình yêu của họ nồng nàn hơn cả thuở mới cưới.

103879515-15235457-mikaladainter52andherhusbandantony56havebeenmarriedfo-m-11763470945570-14214633-1764689587226-1764689587845195069631.jpg

Mikala Dainter, 52 tuổi và chồng bà là Antony, 56 tuổi, đã kết hôn được 20 năm.

Sống riêng mới hạnh phúc, mô hình LAT đang lan rộng

Trong hai năm qua, Mikala Dainter, 52 tuổi, và chồng là Antony, 56 tuổi, duy trì mô hình “Living Apart Together” (LAT – sống xa nhau nhưng vẫn là một cặp). Họ ở trong hai căn nhà cách nhau 15 phút tại làng Oundle, Bắc Northamptonshire, Anh. Hai người có chung cậu con trai tuổi teen, việc di chuyển giữa hai nhà chẳng hề khó khăn với cậu bé.

Dù không còn thức dậy bên nhau ngoại trừ hai dịp đặc biệt trong năm, cặp đôi nói rõ rằng họ hoàn toàn không có ý định chia tay. Ngược lại, họ cảm thấy sự xa cách vừa đủ giúp hồi sinh cảm xúc, khiến mỗi buổi hẹn hò, mỗi kỳ nghỉ hay những bữa tối chung đều trở nên đáng trân trọng.

“Giờ ai thích làm gì thì làm”, Mikala cười chia sẻ. Antony mê lái xe máy, còn bà chọn yoga để thư giãn. Không ai phải dọn dẹp cho ai, mỗi người tự chăm sóc không gian của mình, và điều đó làm cả hai nhẹ nhõm.

Mô hình LAT, đang ngày càng phổ biến trong các cặp đôi trung niên phương Tây, đang chứng minh rằng hôn nhân không nhất thiết phải gắn liền với việc sống chung 24/7. Điều quan trọng là sự gắn kết cảm xúc, điều mà Mikala và Antony đã tìm lại được sau nhiều năm khủng hoảng.

Mikala thừa nhận cuộc hôn nhân của họ từng đi đến “giai đoạn quyết định”. Nhiều yếu tố kéo dài suốt nhiều năm khiến họ kiệt quệ.

Có lúc, con gái tuổi teen của Antony chuyển đến sống chung, trong khi cặp đôi vẫn phải chăm con trai nhỏ. Mikala, vốn là chuyên gia tư vấn công nghệ thông tin, nói rằng thời điểm con gái riêng của chồng bước vào kỳ thi GCSE, họ gần như kiệt sức vì cùng lúc phải đối mặt với cả vấn đề tâm lý tuổi teen lẫn trách nhiệm nuôi dạy trẻ nhỏ.

Rồi dịch COVID-19 ập đến. Công việc kinh doanh của Antony bị ảnh hưởng nặng nề, sức khỏe ông sa sút, áp lực tài chính đè nặng lên cả nhà. Hai con người từng đồng lòng suốt nhiều năm bỗng xa nhau mà không hay.

“Chúng tôi đã chạm đến giới hạn chịu đựng. Nhưng chúng tôi biết mình không muốn ly hôn", Mikala nhớ lại.

103879531-15235457-image-a-241763115623895-14220949-1764689588632-1764689589013252854255.jpg

Cặp đôi này đã kết hôn vào năm 2005.

Năm 2023, Mikala đưa ra đề xuất táo bạo: “Chúng ta vẫn ở bên nhau, nhưng thử sống riêng.” Họ tách biệt tài chính và bắt đầu xây dựng hai không gian sống độc lập nhưng vẫn kết nối. Antony ở lại ngôi nhà cũ và mua lại phần tài sản của vợ. Mikala dùng số tiền này để mua một căn nhà gần đó cho hai mẹ con.

Antony chịu trách nhiệm các khoản chi cho căn nhà cũ, bao gồm thế chấp và bảo trì. Trong khi đó, Mikala dùng nguồn tiền riêng để trang trí nhà mới và lo học phí trường tư cho con trai.

Quyết định này không dễ dàng. Antony từng sợ rằng sống riêng đồng nghĩa với ly hôn. “Nếu nó đi như vịt và kêu như vịt, thì đó là vịt”, ông nói, ám chỉ rằng ông lo chuyện sống riêng là dấu hiệu chia tay.

Đã có lúc ông muốn chuyển khỏi làng vì quá khó thích nghi. Mikala phải liên tục trấn an rằng bà vẫn yêu ông, và đây chỉ là cách để cả hai tìm lại chính mình.

Bạn bè hai bên đều ghen tị. Chẳng ai ngáy trong đêm, bếp núc sạch sẽ, không ai phải chịu đựng những thói quen khác biệt của người kia. “Họ bảo chúng tôi đang tạo ra một phiên bản lý tưởng của hôn nhân” , Mikala kể.

103879525-15235457-while-m-281763116381829-14221860-1764689589583-1764689589868629276184.jpg

Họ không có kế hoạch chia tay hay ly hôn và vẫn gặp nhau thường xuyên vào các ngày trong tuần.

Sống riêng để yêu thương nhiều hơn

Hai năm trôi qua, cuộc sống mới ổn định đến bất ngờ. Antony ăn tối ở nhà Mikala 3 lần mỗi tuần, và Mikala sang nhà Antony sau các buổi tập thể dục.

Thứ Sáu là ngày đặc biệt khi; cả hai làm việc tại nhà nên luôn dành thời gian uống cà phê, ăn sáng và trò chuyện, đặc biệt là về con trai. "Chúng tôi gọi đó là ‘Thứ Sáu tiếng Anh trọn vẹn’” , Mikala nói.

Cuối tuần, cả gia đình đi chơi, thăm bạn bè, đôi khi ghé quán rượu, hoặc để Antony lái xe máy chở vợ dạo quanh làng. Họ ít ngủ lại nhà nhau, nhưng đủ để duy trì sự gần gũi mà không tạo áp lực.

Hai “đêm trọng đại” mỗi năm là Giáng sinh và sinh nhật con trai, cả ba cùng thức dậy trong một căn nhà như các gia đình truyền thống. Lúc mới sống riêng, cặp đôi cố gắng dành nhiều thời gian cho nhau, nhưng rồi họ nhận ra rằng không cần phải ép buộc. “Chúng tôi là hai cá thể độc lập trong một mối quan hệ yêu thương; nhờ vậy mà hoàn toàn hết cãi vã. Giờ chúng tôi thực sự mong chờ mỗi lần gặp nhau”, Mikala nói.

Antony ví cảm giác hiện tại với thời mới yêu: “Ngày đầu bên nhau, bạn có sự háo hức ấy. Khi dọn về sống chung và xây dựng gia đình, cảm giác đó mất dần, nhưng giờ chúng tôi đã lấy lại được".

Khoảng cách vật lý cũng giúp họ được là chính mình, như Mikala có thể đi ngủ sớm, Antony có thể làm việc đến khuya mà không làm phiền ai. Ông có căn bếp gọn gàng đúng ý. Mikala có thể sơn bồn cầu màu hồng neon, điều mà Antony vốn ghét nhưng giờ không cần phải thỏa hiệp.

Sự tự do ấy khiến họ trở nên gần gũi hơn, không còn cảm giác phải chịu đựng hay hy sinh lặng lẽ. Không gian riêng giúp họ bộc lộ cá tính và trân trọng cá tính của người kia.

Mikala thừa nhận nhiều người trong gia đình không hiểu mô hình sống của họ; nhưng bà tin rằng mình và chồng vẫn giữ trọn những lời thề trong lễ cưới, đó là yêu thương, chăm sóc nhau, hỗ trợ nhau vượt qua khó khăn.

103879507-15235457-image-m-261763115676846-14222959-1764689590450-17646895907251902709087.jpg

Cặp đôi sống riêng, cách nhau 15 phút lái xe.

Liệu một ngày nào đó họ có sống chung trở lại? Mikala không chắc. “Tương lai thì ai biết được. Có thể là có khi con cái trưởng thành hoặc khi đủ điều kiện tài chính để mua một căn nhà lớn hơn, mỗi người một phòng ngủ. Nhưng hiện tại, cách sống này phù hợp nhất với chúng tôi", bà nói.

Lựa chọn sống riêng để cứu vãn hôn nhân có thể gây tranh cãi, nhưng câu chuyện của Mikala và Antony cho thấy tình yêu không bị quyết định bởi mái nhà chung, mà bởi sự thấu hiểu, tôn trọng và khả năng gìn giữ khoảnh khắc bên nhau.

Khi áp lực gia đình khiến tình cảm cạn kiệt, họ không chọn rời bỏ mà tìm một lối đi khác. Lối đi ấy đã dẫn họ trở lại đúng nơi cần đến, một mối quan hệ bền vững, bình yên và tràn đầy tình yêu.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022