Chung sống với nhau 4 năm nhưng chồng cũ thường xuyên mắng chửi, xúc phạm tôi. Chỉ cần thấy điều gì không hài lòng, anh lại chửi vợ, đập phá đồ đạc. Tôi cũng công nhận tính mình khá nóng nảy nên mỗi khi cãi cọ, tôi không bao giờ chịu thua. Tôi sẽ cãi cho tới cùng, chừng nào mình thắng thì thôi. Giờ ngẫm lại, tôi mới thấy mình cũng có lỗi sai và ngang bướng. Tuy nhiên, ở cương vị là một người cha, anh lại vô cùng tốt. Dù đang nóng giận đến mấy, chỉ cần con gái nhỏ gọi bố một tiếng, anh sẽ lập tức dằn cơn giận ấy xuống và trả lời con bằng thái độ dịu dàng. Anh gọi con gái là cục kim cương, nâng niu, chăm sóc chu đáo hết mực.

Tình cảm vợ chồng tôi ngày càng nguội lạnh khiến tôi chán chường và quyết định ly hôn. Chồng cũ đã cố để giành quyền nuôi con nhưng không thành vì bé còn nhỏ và được tòa quyết sống cùng mẹ. Chồng cũ đã để lại hết tài sản cho mẹ con tôi, chấp nhận ra đi tay trắng và gây dựng lại từ đầu. Anh chỉ dặn dò tôi phải biết thương con, phải chăm sóc con thật tốt. 

Hậu ly hôn, tháng nào chồng cũ cũng đến thăm con gái một lần và mua cho con rất nhiều quà bánh, quần áo. Anh còn gửi tiền chu cấp đầy đủ. Bố mẹ thường hay mắng tôi là dại dột khi ly hôn, tại sao không biết nhường nhịn chồng một tí cho êm ấm nhà cửa, con cái không phải chịu cảnh đổ vỡ. Thật ra, chính tôi cũng hối hận nhưng chuyện đã rồi, tôi cũng không thể thay đổi được hiện thực.

Tháng trước, chồng cũ đề nghị tái hôn vì anh quá thương con, mỗi lần gặp, con đều khóc đòi bố về nhà sống cùng. Anh nói hãy ngồi lại nói thẳng thắn mọi chuyện với nhau để rút kinh nghiệm, nếu có tái hôn thì không phạm vào những lỗi sai đó nữa. Nhưng tôi phân vân nhiều nên bảo anh cho mình thời gian suy nghĩ. 

au-thuong-xuyen-trom-do-vo-chong-toi-quyet-dinh-tang-luong-cho-co-ay-khi-thay-canh-nay-54fabd1b14b6bbde1f1f4ef-1720548462-790-width780height521-1722930282925907536396.jpg

Ảnh minh họa

Đêm qua, trời đột nhiên mưa gió như có bão nên cúp điện. Con tôi ngủ riêng, giật mình khóc lớn lên và luôn miệng kêu: "Bố ơi cứu con với". Tôi chạy sang, ôm con vào lòng nhưng con vẫn không ngừng gọi bố khiến trái tim tôi đau nhói. Một lúc sau trời bớt mưa, điện sáng lại, con gái mới bình tĩnh hơn. Con nói muốn có bố, thích được sống cùng bố mẹ, có bố, con thấy an toàn hơn.

Ngày hôm sau, tôi đã chủ động gặp chồng cũ, kể mọi chuyện cho anh nghe. Anh ôm lấy con gái, luôn miệng an ủi. Tôi đề cập đến chuyện tái hôn vì không muốn con chịu nỗi đau và thiệt thòi khi bố mẹ xa nhau nữa. Nhưng lúc này, chồng cũ lại bảo anh sẽ về sống chung thôi, chúng tôi vẫn sẽ là vợ chồng nhưng không đăng ký kết hôn nữa. Tài sản anh đã giao hết cho tôi rồi, anh không muốn phải đứng ở tòa để hòa giải hay cãi cọ nhau lần nữa. Nếu sống không hợp thì chúng tôi sẽ chia tay nhau dễ dàng hơn, không phiền phức, rắc rối. Tôi có nên đồng ý với yêu cầu của anh không?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022