Tôi năm nay 36, kết hôn hồi 26 tuổi. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi đã trải qua nhiều thăng trầm, và đôi khi tôi cảm thấy như mình bị lãng quên trong chính ngôi nhà của mình. Chúng tôi đã kết hôn được 10 năm, có hai đứa con đang học cấp 1. Cuộc sống tưởng chừng như hoàn hảo, nhưng thực tế lại không như vậy.

Những năm gần đây, cả hai chúng tôi đều bận rộn với công việc. Chồng tôi làm việc văn phòng, còn tôi điều hành một chuỗi cửa hàng thực phẩm. Dù chúng tôi đều yêu thương nhau, nhưng công việc đã khiến chúng tôi dần xa cách. Anh không còn thể hiện tình cảm với tôi như trước, và tôi cảm thấy cô đơn trong chính mái ấm của mình. Chúng tôi từng trải qua khoảng một tuần "chiến tranh lạnh", không ai nói với ai một lời.

Thấy tình hình không khả quan, mẹ tôi quyết định can thiệp. Bà nói đến ở nhà tôi vài ngày để chơi với các cháu, nhưng tôi biết bà sẽ tìm cách giúp vợ chồng tôi gắn kết lại với nhau. 

Hôm đó, khi chồng tôi làm việc đến khuya, mẹ tôi đã nhắn hỏi anh ấy một câu đơn giản nhưng đầy ý nghĩa: "Con còn thương vợ con không?". 

Anh không trả lời ngay lập tức, có lẽ anh cũng đang bối rối. Mẹ tôi tiếp tục nhắn: "Vậy con có muốn vợ con vui không?". Thực lòng, tôi cảm thấy tủi thân khi nghĩ rằng mình đã phải chịu đựng sự lạnh nhạt từ chồng, nhưng tôi cũng hiểu rằng công việc của anh ấy đang rất căng thẳng.

Khoảng 10 phút sau, mẹ tôi gửi một tin nhắn dài hơn. Bà nói muốn làm sinh nhật cho tôi, bà dự tính hết khoảng 10 triệu đồng, mẹ tôi sẽ chi 5 triệu, còn 5 triệu bà hỏi chồng tôi có đồng ý bỏ ra không?

1b-17430486934861288792088.jpeg

Ảnh minh họa

Chồng tôi vội vã chuyển luôn 10 triệu cho mẹ vợ và nói: "Mẹ giúp con nhé, con sẽ chi trả toàn bộ chi phí". Mẹ tôi tiếp tục nhắn những món bà đặt mua và dặn chồng tôi trực tiếp đến cửa hàng lấy.

Hôm sinh nhật tôi, mẹ tôi đã làm một mâm hải sản tươi ngon cùng hoa và bánh trái, bóng trang trí đầy đủ. Chồng hỏi tôi có vui không? Tôi gật đầu. Anh kéo tôi vào lòng, nhẹ nhàng nói: "Anh xin lỗi vì thời gian qua đã lạnh nhạt, không quan tâm tới em. Anh hứa sẽ thay đổi, từ giờ sẽ gạt hết công việc sang một bên mỗi khi về nhà".

Tôi nhìn chồng, ánh mắt anh đầy chân thành, nước mắt tôi tự nhiên lăn dài. Đó không phải là giọt nước mắt của nỗi buồn, mà là giọt nước mắt của hạnh phúc. Tôi nhận ra rằng, dù có những lúc khó khăn, nhưng tình yêu giữa chúng tôi vẫn còn đó, chỉ cần có sự quan tâm và thấu hiểu.

Mẹ tôi, với sự khéo léo và tinh tế của mình, đã giúp chúng tôi hiểu được giá trị của tình yêu và sự quan tâm trong hôn nhân. Qua đó, tôi cũng biết rằng, việc vợ chồng thấu hiểu, chia sẻ và trân trọng nhau là điều rất quan trọng để xây dựng một cuộc hôn nhân bền vững, hạnh phúc.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022