Tôi vừa kết hôn được 3 tháng. Hôn nhân còn mới toanh, tôi vẫn mang nhiều ảo tưởng màu hồng về cuộc sống vợ chồng. Thế nên khi nghe tin kỳ nghỉ lễ sắp tới được nghỉ liền 5 ngày, tôi đã lên kế hoạch từ lâu: Hai vợ chồng sẽ đi du lịch Tam Đảo, thuê một căn homestay xinh xắn, sống ảo thả ga, hưởng thụ những ngày vợ chồng son bên nhau.

Ấy thế mà, cuộc đời nào có cho tôi được yên!

Mới hôm qua, chị chồng - chị Diệp - gọi điện về. Tôi vừa bắt máy, chưa kịp mở lời chào, đầu dây bên kia đã oang oang giọng: "Hải Anh à, kỳ này về quê nhé! Cả nhà sẽ tổ chức sinh nhật cho thằng Bo. Sang năm nó lên cấp 3 rồi, phải làm cho hoành tráng vào!".

Nghe xong tôi ngẩn người. Nhưng chưa hết, chị Diệp tiếp tục dội cho tôi thêm gáo nước lạnh: "À, mà chắc em cũng rảnh đúng không? Phiền em nấu hộ chị 5 mâm cỗ nhé! Ở quê người ta coi trọng lắm, phải chu đáo mới được".

Tôi ngậm ngùi vâng dạ qua điện thoại, nhưng trong lòng thì bốc hỏa. 5 mâm cỗ ư? Tôi được cưới về làm vợ chứ có phải về làm bếp trưởng đâu?

Chưa kể, tôi và chị Diệp xưa nay vốn chẳng thân thiết gì. Lúc cưới, chị đã tỏ thái độ lạnh lùng ra mặt, còn chê tôi "mặt non choẹt, chắc gì đã biết lo cho gia đình". Tôi đã nhịn, coi như không nghe thấy, vậy mà giờ lại còn lôi tôi ra sai vặt.

Tối ấy, tôi ngồi lặng thinh trên giường, ôm gối ấm ức. Trong đầu chỉ nghĩ tới hai lựa chọn: Một là vác balo về nhà mẹ đẻ trốn biệt, hai là kiên quyết bắt chồng đưa đi du lịch như kế hoạch ban đầu.

146-1745654449003618047252-1745812645574-1745812645758399053159-1745831991623-17458319916962007958937.jpg

Ảnh minh họa

Nhưng nhìn sang, chồng tôi đang nằm gác chân lướt điện thoại, vẻ mặt hồn nhiên như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Anh vô tư bảo: "Đi về quê tí cũng vui em ạ, gia đình mà, mấy khi có dịp cả đại gia đình gặp gỡ liên hoan".

Tôi liền nói: "Anh biết là em không biết nấu nướng, thế mà giờ chị Diệp sai em nấu 5 mâm cỗ, em làm sao nổi. Em không về quê đâu".

Chồng tôi trố mắt nhìn tôi, chưa kịp phản ứng, tôi đã bồi thêm một câu chốt hạ: "Với lại, chuyện tổ chức sinh nhật, chị Diệp là mẹ thằng Bo thì phải lo chính chứ? Chị ấy bận không nấu được thì đặt cỗ, đắt tí nhưng người ta làm cho từ A-Z, chẳng phải nghĩ ngợi gì".

Anh ấy lúng túng, vò đầu bứt tai, rồi ậm ừ: "Ừ thì... cũng hơi...".

Đòn tâm lý đó có vẻ hiệu quả. Chồng tôi im lặng một lúc rồi gật đầu: "Thôi được rồi, để anh gọi điện nói với chị Diệp".

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Tối hôm đó, tôi nằm trên giường, lòng vừa hồi hộp vừa lo lắng. Liệu quyết định này có khiến mối quan hệ chị dâu - em dâu càng thêm "căng" không? Nếu là bạn, bạn có dám chống đối chị chồng như tôi không?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022