avatar1747285891679-17472858917812033794868.jpg

Gần đây, tôi bắt đầu nhận ra những dấu hiệu khác thường từ cô con gái 20 tuổi của mình mỗi khi anh Tuấn - bạn thân của chồng tôi - đến nhà. Ánh mắt nó lấp lánh khác lạ, nụ cười e thẹn khi anh kể chuyện, thậm chí còn tự tay pha trà, cắt hoa quả cho anh khi chồng tôi và anh Tuấn ngồi nhậu.

Lúc đầu, tôi tự nhủ mình đang suy nghĩ quá xa, nhưng rồi một hôm, bắt gặp nó ngồi lặng hàng giờ xem lại bức ảnh chụp chung với anh Tuấn trên điện thoại, với linh cảm của 1 người mẹ, tôi nghĩ rằng những gì mình nghi ngờ có vẻ như là đúng...

Anh Tuấn là người tốt, điều đó không phải bàn cãi. Mặc dù khá lớn tuổi nhưng anh Tuấn có ngoại hình khá trẻ trung và nam tính. Anh hiện đang là giám đốc điều hành 1 công ty công nghệ. Nhà cửa có, xe cộ có. Anh cũng không có con cái gì vì vợ cũ của anh theo chủ nghĩa không sinh đẻ.

Ở tuổi 45, anh vừa trải qua cuộc ly hôn đau đớn sau 15 năm chung sống. Chồng tôi thương bạn, thường mời anh qua nhà uống rượu tâm sự. Tôi cũng coi anh như người nhà, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng sự quan tâm của con gái tôi dành cho anh lại vượt quá giới hạn thông thường.

Nó bắt đầu bằng những cử chỉ rất nhỏ nhưng làm sao mà qua được mắt 1 người mẹ như tôi. Con bé bỗng nhiên tự nguyện dọn dẹp bàn nhậu dù trước giờ rất lười.

Thỉnh thoảng, nó tạo không khí thật tự nhiên rồi lân la ngồi với bố hỏi thăm bác Tuấn nếu như lâu lâu không thấy anh ấy sang nhà chơi: "Bác Tuấn dạo này có khỏe không bố?" .

avatar1747285891679-17472858918211955302811.jpg

Thay đổi phong cách ăn mặc mỗi khi biết anh ấy sang chơi. Con bé nhà tôi thường ăn mặc khá thoải mái khi ở nhà nhưng cứ biết bác Tuấn sang là lại cẩn thận, chỉn chu, gọn gàng lịch sự như đi học. Thậm chí còn cẩn thẩn chải tóc, trang điểm...

Anh Tuấn hơn con tôi đến... 25 tuổi. Ở cái tuổi đáng tuổi bố nó, nhưng cũng đủ trẻ trung để khiến một cô gái tuổi đôi mươi rung động. Phong thái điềm đạm, sự từng trải trong cách nói chuyện, cùng nỗi buồn man mác sau ly hôn... tất cả dường như là "chất xúc tác" nguy hiểm với những trái tim non nớt.

Tôi cũng là 1 cô gái non nớt và mộng mơ trước khi trở thành 1 người mẹ, tôi hiểu "gu" của con gái mình nên tôi khá là hiểu được vì sao con bé lại phải lòng 1 người đáng tuổi bố mình như thế.

Điều tôi phân vân không biết anh Tuấn có nhận ra tình cảm của con bé không. Liệu sự ân cần của anh chỉ là tình cảm của một người bác, hay có gì đó mập mờ hơn?

Tôi đã trăn trở rất nhiều.

Nếu im lặng, liệu con tôi có bị tổn thương khi tình cảm không được đáp lại? Hay tệ hơn - nếu anh Tuấn cũng có tình ý, liệu mối quan hệ này có ổn định khi họ cách nhau cả thế hệ?

Nếu ngăn cản, tôi sợ sẽ đẩy con vào sự phản kháng, hoặc khiến nó giấu giếm hơn.

Nhưng rồi tôi nhận ra: "Sự trưởng thành của con không đến từ việc bị cấm đoán, mà từ những trải nghiệm được định hướng đúng đắn" .

Sau nhiều suy nghĩ thì tôi quyết định là tốt hơn hết vẫn nên trò chuyện cởi mở với con: Thay vì đối chất, tôi nhẹ nhàng hỏi: "Mẹ thấy gần đây con hay quan tâm đến bác Tuấn nhỉ?" . Tôi chỉ muốn để con bé tự chia sẻ, chứ không hề có ý vội vàng phán xét bất .

Tôi phải thẳng thẳng thừa nhận rằng khoảng thời gian con dậy thì và dần trở thành 1 thiếu nữ thì tôi quá bận bịu, ít ở gần và tâm sự với con nên lúc này tôi cố gắng giúp con nhìn nhận sự khác biệt: Tuổi tác, hoàn cảnh (anh Tuấn vừa ly hôn, tâm lý chưa ổn định), và cả những áp lực xã hội nếu họ yêu nhau.

Tôi quyết định sẽ mời anh Tuấn đi cà phê riêng một buổi. Dù sao, một cuộc nói chuyện nghiêm túc giữa hai người trưởng thành sẽ tốt hơn là để mặc những cảm xúc mới lớn của con gái mình gây rắc rối về sau!

Tôi không ngăn cấm, không khuyên nhủ cũng không tỏ tình hộ con gái mình. Tôi chỉ nói khéo để anh nhận thấy rằng con gái tôi đang có cảm xúc khác với anh, còn lại thì tôi không can thiệp gì thêm.

Tình yêu của tuổi trẻ thường đến như cơn gió - bồng bột và khó lường. Nhưng là mẹ, tôi tin rằng sự chân thành và kiên nhẫn sẽ giúp con vượt qua giai đoạn này. Quan trọng nhất, hãy để con hiểu: "Mẹ luôn ở đây, không phải để cấm đoán, mà để đồng hành cùng con qua những bước ngoặt cảm xúc" .

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022