Câu chuyện nghỉ hưu của bà Văn, 55 tuổi, được chia sẻ trên diễn đàn Toutiao (mạng xã hội Trung Quốc) đã thu hút sự quan tâm của nhiều người trung niên.

Nghỉ hưu không phải lúc nào cũng là tự do

Tôi năm nay 55 tuổi, vừa nghỉ hưu chưa đầy một năm. Trước đó, tôi làm việc hơn 20 năm trong một công ty xuất nhập khẩu, từng giữ vị trí quản lý. 

Suốt nửa đầu cuộc đời, tôi quen với guồng quay công việc, trách nhiệm gia đình và việc phải luôn "đúng vai", "đúng bổn phận".

Nhiều người nghĩ nghỉ hưu là sung sướng, là không còn áp lực. Nhưng tôi chứng kiến không ít người sau khi nghỉ hưu lại rơi vào cảm giác trống rỗng, chán nản, ngày ngày lướt mạng xã hội để so sánh cuộc sống của mình với người khác, càng xem càng mệt mỏi.

Tôi không muốn tuổi già của mình trôi qua như vậy. Và tôi quyết định thay đổi.

nghi-huu-2-1765596272509872637203.jpg

Sau khi nghỉ hưu, việc đầu tiên tôi làm là ly hôn. Ở tuổi 55, tôi chọn sống một mình, nhưng là sống trong bình yên. Ảnh minh họa

Việc đầu tiên sau nghỉ hưu: Ly hôn

Sau khi nghỉ hưu, việc đầu tiên tôi làm là ly hôn. Tôi đã chịu đựng cuộc hôn nhân này quá lâu. Chồng tôi không có công việc ổn định, sống dựa vào tiền tôi kiếm được và thường xuyên có hành vi bạo lực.

Nhiều năm trước, khi các con còn nhỏ, tôi tự nhủ phải nhẫn nhịn. Một mình tôi không đủ sức vừa đi làm vừa chăm sóc hai con. 

Khi con lớn hơn, tôi từng nghĩ đến ly hôn, nhưng lại bị níu kéo bởi ánh nhìn của người khác, bởi lời nói của con cái rằng "mẹ già rồi, ly hôn người ta cười cho".

Tôi tiếp tục chịu đựng, tự an ủi mình rằng thôi thì coi như người đó không tồn tại. Nhưng nửa đầu năm nay, trong một bữa cơm, chỉ vì tôi về muộn, nấu ăn muộn, ông ấy đã đập đũa vào mặt tôi. Tôi phải vào bệnh viện khâu bảy mũi.

Lúc đó, tôi hiểu rằng nếu còn tiếp tục, thứ tôi đánh mất không chỉ là hạnh phúc mà còn là mạng sống và lòng tự trọng. 

Tôi quyết định ly hôn. Ở tuổi 55, tôi chọn sống một mình, nhưng là sống trong bình yên.

Dọn lại tủ quần áo, tôi dọn luôn cả quá khứ

Sau ly hôn, tôi bắt đầu nhìn lại cuộc sống của mình, từ những điều nhỏ nhất. Tôi mở tủ quần áo và nhận ra mình vẫn giữ rất nhiều bộ đồ từ mười năm trước, cũ kỹ, lỗi thời nhưng chưa từng nỡ vứt đi.

Bao năm qua, tôi tiết kiệm cho gia đình, cho chồng con, nhưng lại keo kiệt với chính mình. Tôi lấy một túi lớn, dứt khoát bỏ đi tất cả những thứ tôi không mặc trong suốt một năm qua.

Lần đầu tiên sau rất nhiều năm, tôi tự đi mua quần áo cho mình. Tôi chọn những bộ đồ vừa vặn, đẹp đẽ, giá không hề rẻ. Tôi tiêu hơn 3.000 NDT trong một ngày, nhưng không hề thấy tiếc. Ngược lại, tôi thấy mình xứng đáng.

Tôi nhận ra, nếu bản thân mình còn không biết đối xử tốt với mình, thì không ai có trách nhiệm phải làm điều đó thay tôi.

Rời khỏi tất cả các nhóm công việc

Ngày nghỉ hưu, tôi rời nhóm làm việc chính thức. Sáu tháng sau, tôi tiếp tục rời tất cả các nhóm đồng nghiệp cũ, nhóm đối tác và chặn tài khoản mạng xã hội liên quan đến công việc.

Không phải tôi oán trách công ty hay con người ở đó, mà vì tôi đã quá mệt mỏi với những mối quan hệ phức tạp nơi công sở. 

Ai được thăng chức, ai bị phê bình, ai không vừa mắt sếp… tất cả những chuyện đó không còn liên quan gì đến tôi nữa.

Tôi đã nghỉ hưu, tôi không muốn tiếp tục mang những áp lực cũ vào cuộc sống mới. Tôi chỉ muốn chăm sóc bản thân và sống những ngày còn lại một cách dễ chịu.

Từ chối những cuộc gặp gỡ không cần thiết

Tôi vốn là người hướng nội. Suốt những năm đi làm, vì công việc, tôi buộc mình phải hòa đồng, tham gia tiệc tùng, gặp gỡ bạn bè, đồng nghiệp. Nhưng khi nghỉ hưu, tôi không còn muốn gồng mình nữa.

Tôi từ chối hầu hết các buổi tụ họp, dù là bạn học cũ hay đồng nghiệp cũ. Tôi không thích khoe khoang, không muốn nghe người khác so sánh nhà cửa, tiền bạc, con cái. 

Tôi cũng không muốn kể chuyện riêng của mình cho người khác bàn tán.

Khi ít tham gia các cuộc gặp gỡ, tôi nhận ra cuộc sống của mình yên tĩnh hơn, ít phiền não hơn và cũng tiết kiệm được rất nhiều thời gian, tiền bạc.

Dọn dẹp vòng bạn bè

Sau khi nghỉ hưu, tôi bắt đầu dọn dẹp danh sách bạn bè trên mạng xã hội. 

Tôi xóa những người đã lâu không liên lạc, chặn những mối quan hệ chỉ mang lại mệt mỏi, cắt đứt liên hệ với một số đồng nghiệp và họ hàng mà tôi không còn muốn duy trì.

Từ hơn 2.300 người trong danh sách bạn bè, giờ tôi chỉ còn chưa đến 1.000. Có thể con số này sẽ còn giảm nữa. Càng lớn tuổi, tôi càng hiểu cuộc sống cần phép trừ hơn là phép cộng.

Tôi không còn muốn giả vờ niềm nở, không cần đeo mặt nạ để làm hài lòng bất kỳ ai. Tôi chỉ giữ lại những mối quan hệ khiến mình thấy nhẹ lòng.

Nghỉ hưu không cô đơn nếu bạn biết sống cho mình

Có người hỏi tôi, sống như vậy có cô đơn không. Tôi không thấy cô đơn chút nào. Ngược lại, tôi đang sống những ngày tháng hưu trí bình yên và dễ chịu nhất trong đời.

Tôi không còn muốn tranh cãi, không muốn lấy lòng ai, cũng không cần chứng minh điều gì với người khác. Tôi tin rằng, chỉ cần dám thay đổi, dám buông bỏ những điều không còn phù hợp và nghĩ cho bản thân nhiều hơn một chút, tuổi hưu của chúng ta hoàn toàn có thể là quãng đời hạnh phúc nhất.

Còn bạn, bạn đã nghỉ hưu chưa? Bạn đang tận hưởng tuổi hưu của mình như thế nào?

nghi-huu-1-1765338869486699422501-0-0-342-547-crop-17653388741992056199783.jpgNghỉ hưu, bà lão có quyết định táo bạo để sống vui như tuổi đôi mươi mà không dựa vào con cái

GĐXH - Ở tuổi xế chiều, điều bà có một kế hoạch nghỉ hưu mà nhiều người mơ ước để sống một cuộc sống an yên, tự chủ.

Theo Toutiao

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022