*Câu chuyện được đăng tải trên diễn đàn Zhihu bởi một người phụ nữ tự nhận là A Ling, 45 tuổi, sống tại Phúc Kiến, Trung Quốc.

Cuộc sống không ngừng thay đổi và mỗi ngày trôi qua, chúng ta lại thêm một ít kinh nghiệm vào bộ nhớ đời mình. Tôi, một phụ nữ 45 tuổi, đã qua bao nhiêu sóng gió của cuộc đời, từ việc chăm sóc gia đình nhỏ đến việc đảm nhiệm công việc của một người làm công ăn lương với mức thu nhập không quá cao nhưng đủ để sống qua ngày.

Nhìn lại quãng đường đã qua, tôi tự hỏi mình đã dành bao nhiêu thời gian cho những mối quan hệ ngoại giao hay bạn bè cũ? Và rồi năm nay, khi tấm thiệp mời họp lớp cấp 2 từ nhóm bạn cũ bay vào hộp thư, tôi cảm thấy một niềm hứng khởi lạ kỳ. Tôi quyết định sẽ tham dự, vì tôi muốn tái ngộ với những người bạn cũ, muốn biết họ giờ ra sao, cuộc sống của họ đã thay đổi như thế nào sau bao năm.

Ngày họp lớp đến, tôi mặc bộ đồ mà tôi cho là đẹp nhất, giản dị nhưng tinh tế. Tôi đến nơi tổ chức buổi họp lớp tại một nhà hàng khá sang trọng. Tất cả mọi người đều rất vui mừng khi gặp lại nhau, những nụ cười, cái bắt tay, cái ôm thật chặt, những lời chào hỏi nồng nhiệt đã làm ấm lòng tôi.

photo-1725006656611-17250066567901481859373-1725011271875-17250112729002084461294.png

Ảnh minh họa: Internet

"Thật là lâu rồi không gặp, cậu vẫn ổn chứ, A Ling?" Tiểu Lan mở lời ngay khi nhìn thấy tôi bước vào cửa, ánh mắt cô ấy lấp lánh niềm vui.

"Ừ, tôi vẫn ổn, còn cậu thì sao? Công việc hiện tại của cậu thế nào?" Tôi đáp lại, cố gắng chia sẻ niềm vui nhưng trong lòng có chút ngại ngùng.

Buổi tiệc diễn ra trong tiếng cười và những câu chuyện từ ngày xưa. Mọi người đều mải mê kể về cuộc sống của mình, những thành tựu cũng như những khó khăn mà họ đã phải vượt qua. Nhưng đến cuối buổi tiệc, mọi thứ đột ngột thay đổi.

Khi nhân viên phục vụ mang hóa đơn đến, ai nấy đều giật mình trước con số cuối cùng. Hóa ra, một số người bạn cùng lớp đã tự ý gọi thêm đồ uống và món ăn đắt tiền mà không hề bàn bạc hay hỏi ý kiến từ những người khác. Trước buổi họp lớp, mọi người đã thống nhất sẽ chia đều hóa đơn theo đầu người, như vậy, mỗi người phải trả một khoản tiền lớn hơn rất nhiều so với dự tính.

"Chúng ta cứ chia đều tiền hóa đơn như lúc đầu đã bàn bạc nhé, đó là cách công bằng nhất!" Một người trong nhóm lớn tiếng.

"Công bằng chỗ nào? Tôi không hiểu tại sao tôi phải trả tiền cho những thứ tôi chưa từng động đến và cũng không có nhu cầu!" Một người khác phản bác.

photo-1725006658604-17250066587001717817218-1725011273666-17250112738441754119687.png

Ảnh minh họa: Internet

Mọi người bắt đầu tranh cãi kịch liệt, không ai chịu nhường ai, không khí vui vẻ ban đầu biến mất hoàn toàn. Tôi chỉ đứng một bên, im lặng, cảm thấy một nỗi ngán ngẩm sâu sắc. Khi mọi việc lắng xuống, tất cả đều cảm thấy mệt mỏi và không vui.

Một người bạn khác đã nói thẳng: "Biết thế này thì tôi đã không gác lại công việc để đến buổi gặp mặt lần này! Đúng là đáng thất vọng vì một số người!"

Về nhà, tôi không thể không suy ngẫm về những gì đã xảy ra. Tôi đã mong đợi một buổi họp mặt ấm áp, nơi mọi người cùng chia sẻ và hồi tưởng về quãng thời gian đẹp đẽ của tuổi trẻ. Thay vào đó, tôi nhận ra rằng thời gian không chỉ thay đổi con người mà còn thay đổi cả những mối quan hệ. Tôi quyết định rằng, có lẽ, đây sẽ là lần cuối cùng tôi tham gia một buổi họp lớp. Bởi lẽ, có những kỷ niệm đẹp chỉ nên được giữ lại như chúng vốn dĩ, không nên bị hiện thực phai mờ.

Lời kết

Từ câu chuyện trên, việc gọi thêm các món ăn và đồ uống đắt tiền trong buổi họp lớp, dẫn đến việc chia sẻ chi phí không đồng đều như trường hợp của A Ling, cho thấy sự cần thiết phải thống nhất ngân sách trước khi tổ chức sự kiện. Nếu có chi phí phát sinh, người tổ chức cần minh bạch và thông báo rõ ràng cho tất cả các thành viên.

Từ một góc nhìn khác, việc phải chịu những chi phí mà mình không tạo ra có thể gây ảnh hưởng đến quyền lợi cá nhân.

Đồng thời, sự chân thành nên là nguyên tắc cốt lõi trong quan hệ giữa các cá nhân. Khi buổi họp lớp đã thống nhất số tiền chia đều, nhưng sau đó lại có phát sinh do thêm món, điều này thể hiện người tổ chức đã không lường trước được các vấn đề có thể nảy sinh từ góc độ của từng cá nhân tham gia. Người gây ảnh hưởng đến số đông cũng chỉ quan tâm tới lợi ích và niềm vui thú của riêng mình. Khi đánh mất cán cân lợi ích, buổi họp lớp sẽ mất đi niềm vui và ý nghĩa ban đầu.

*Nguồn: Zhihu

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022